BÁC CỔ PHẦN 1: Những Vong Linh Đại Ngàn

Mình sinh ra và lớn lên ở một vùng đất độc , tiếp xúc với tâm linh từ bé . Hôm nay , sẽ chia sẻ câu chuyện về người bác ruột của mình .

Chuyện là thế này , bác mình lấy vợ khi mới 19t ( cả hai trải qua ngăn cấm của gia đình , và rất khó khăn mới đến được với nhau nên khi cả hai rất yêu thương nhau) . Ông bà nội cho bác mình một số vốn để đi buôn . Bác mình giỏi lắm , mua đồ lên vùng cao ở Tây Nguyên buôn bán với người dân tộc . Thấy chồng vất vả , vợ bác xin theo phụ bác . Lúc đầu , bác không cho vì còn 2 đứa con còn nhỏ . Sau một hồi , thuyết phục thì bác đồng ý ( một phần vì đỡ tiền thuê người , một phần là đã có ông bà trông con giúp ) . Nhưng đó là bước ngoặt thay đổi cuộc đời của bác . Vợ bác rất đẹp , lúc lên buôn làng buôn bán thì bị lão thầy mo già để ý . Và chuyện gì cũng tới , vợ bác bị lão bỏ bùa . Về quê , vợ bác bỏ trốn lên buôn sống với lão . Bác mình biết chuyện , lên tận buôn làng gặp . Nghe kể lại , là lúc đó bác mình khóc rất nhiều , van xin vợ bác đi về . Nhưng vợ bác đã cự tuyệt. Gia đình vợ bác : cha mẹ , anh chị cũng lên khuyên . Thậm chí , cha mẹ vợ nói ” Sẽ từ cô , nếu không hồi tâm chuyển ý ” . Nhưng không , vợ bác vẫn một mực ở lại với lão thầy mo . Tuyệt vọng , bác mình về quê . Lúc nào mắt cũng đỏ hoe và mùi men ,là tình trạng của bác lúc đó . Rồi có người mách đi tìm thầy , kẻo bị bỏ bùa . Bác mình lặn lội xuống vùng núi Thất Sơn, gặp thầy_ ( mình xin phép giấu tên vì thầy đã mất ) . Thầy nghe câu chuyện cũng mủi lòng , và sẽ hứa là giúp bác mình . Lúc đó , bác mình vui mừng đến nỗi còn hứa sẽ xây mới lại cho ngôi chùa ở gần đó . Bác mình dẫn thầy lên buôn làng đó . Nhưng trớ trêu thay , vợ bác đã không còn . Nghe kể là trong một lần sơ ý của lão thầy mo, vợ bác biết mình bị bỏ bùa . Nên định đốt căn phòng có nuôi ngải . Lão đó biết , đánh đập hành hạ , thậm chí là gọi bọn trai tráng trong làng hiếp dâm tập thể . Quá tủi nhục , vợ bác đã nhảy tử trên vách núi xuống , thân xác nát vụn . Biết chuyện , bác mình như người điên , cầm cả dao định giết lão mo . Nhưng bị bọn trai tráng đánh bị thương nặng . Sau khi chôn cất vợ , bác mình nhờ ông bà trông con , nói là đi buôn . Thế là bác mình đi biệt tích 4 năm liền . Bác mình đi tìm thầy học đạo để về trả thù dân bản đó . Lúc bác về quê , ông bà nội đã khóc không thành lời . Nghe kểb, bác một mình sang vùng Tân Cương ( Trung Quốc ) rồi lại tới Tây Tạng . Ròng rã 4 năm liền , bác mới về nước . Bác thuê hẳn một xe tải lớn chở đồ , nói là buôn bán tiếp . Lần này , có ba và chú mình đi theo sợ bác đi mất nữa . Không ngờ , bác tới cái buôn làng . Lão thầy mo ,cả bọn thanh niên năm đó vẫn sống tốt . Ba mình kể , bác thấy bọn đó thì vừa cười vừa khóc . Cả đoàn dựng trại và lều , bày đồ ra bán cách không xa buôn làng đó . Và đó là lúc bác mình trả thù cho vợ .


Sau khi cả đoàn dựng trại , bày đồ buôn bán . Dân từ bản làng đó và các bản khác kéo tới mua rất đông . Riêng bác mình thì lặng lẽ ở trong cái lều riêng . Bác lặng lẽ đi vào rừng , tìm hái nhiều loại cây khác nhau rồi đem về , ai hỏi cũng im lặng . Và bác ở trong lều suốt 2 ngày , cấm ai không được lại gần nửa bước . Trong 2 ngày đó , lều của bác lúc nào cũng vang tiếng giã thuốc , tiếng rít lên . Vào đêm thứ 3 , bác mình đi vào rừng gần buôn làng đó . Ba và chú mình phát hiện , nên bám theo . Bác mình biết , đi được một đoạn thì quay lại bảo : ” Hai đứa ra đi với anh cho an toàn , anh biết 2 đứa đi theo anh nãy giờ rồi ” . Lộ rồi , cả ba và chú cũng đành đi theo bác . Cả ba đi một lúc rất lâu , vào sâu trong rừng . Ba mình có hỏi : ” Anh vào rừng giờ này chi vậy , nguy hiểm lắm . Hay về đi anh ” . Bác mình cười : ” Hai đứa sợ thì cứ về , đây cầm 2 tấm phù này mà về ” . Nhưng ba với chú lại sợ bác lại bỏ đi , nên nhất quyết đi theo . Bác dẫn đi tới địa điểm mà ai cũng ớn lạnh khi nghe đến : NHÀ MỒ . Là nơi chôn cất người chết của buôn làng , bên trong nhà mồ là các cỗ quan tài chứa xác chết . Bên ngoài là các tượng gỗ được điêu khắc hình người . Bác mình tới nhà mồ , rồi đưa cho cả 2 một cây sáo bằng xương , và giăng chỉ đỏ thành một vòng tròn , bắt cả hai ngồi trong đó . Có chuyện gì cũng không được ra . Chưa hết , để an toàn ; bác còn dùng 5 thứ : lược , dao , bút , vòng chuỗi và nhẫn ( tất cả đều bằng xương ) đặt xung quanh . Dưới 5 món đồ vật là một tấm phù vẽ hình vừa giống côn trùng vừa giống người . Bên cạnh mỗi đồ vật là một cây đèn cầy . Làm xong tất cả để đảm bảo an toàn cho 2 đứa em . Bác mình hành pháp . Bác dùng 9 cái lọ bằng gỗ , bên ngoài khắc phù điêu tựa các kim thân của La Hán nhưng mặt mũi rất giữ tợn , hung tàn đặt thành vòng tròn xung quanh nhà mồ . Bác lấy ra một cỗ quan tài nhỏ bằng xương cỡ cái hộp bút , đặt trước cửa vào nhà mồ . Sau đó , lấy những lọ chứa nước thuốc mà bác đã hái từ trước rải lên 9 cái lọ . Kỳ lạ , 9 cái lọ bắt đầu phát ra tiếng rít rất khó chịu như tiếng người rít lên đau đớn nhưng đầy thoả mãn . Bác dùng 2 tấm bùa màu tro , dán lên 2 bức tượng thần giữ cửa nhà mồ vị trí tim . Xong xuôi , bác một mình bước vào nhà mồ . Cả ba và chú đều chưa hiểu chuyện gì thì nghe xung quanh có rất nhiều tiếng người : khóc có , cười có , chửi rủa ,… Nhưng không thấy ai , nhớ lời bác dặn là không được ra khỏi vòng . Cả hai vừa ngồi vừa khấn vái . Gần 30p , bác mình mới trong nhà mồ bước ra . Bác lắc đầu , nói :” Tao đã có lòng , muốn nói chuyện . Năm đó , dân bản các người hại vợ tao chết thảm . Nay tao đến trả thù . Ai gieo nhân , người đó nhận quả . Tao chỉ đến thông báo , không muốn các người chen ngang vào . Khi đã xong chuyện , thì tao lại đến thả ra . Đừng có dại mà phá , hoạ đó . Biết không ” . Sau đó , bác dùng 2 con dao bằng đồng đâm sâu vào vị trí đã dán bùa lên hai tượng thần gác nhà mồ . Bác thu dọn đồ đạc , bảo chú và bác mình đi về . Lúc đi về , chú mình bảo :” Hai anh ơi , em nghe tiếng vợ em gọi .” Nói xong , chú bỏ chạy vào rừng . Bác và ba mình đuổi theo , bác nhanh tóm được chú . Bằng vài đòn , bác đánh chú ngất xỉu . Bác lầm bầm : ” Bọn ma rừng , chúng mày to gan lắm ” Nói liền dùng dao cắt ngón tay chú , lấy máu chú rồi dán lên tấm bùa . Rồi lại bác lấy một lọ gỗ , bên ngoài khắc hình một con ngài mặt người ,có rất nhiều tay người xung quanh ( ngài giống như bươm bướm nhưng to hơn ) . Rồi dán tấm bùa lên lọ . Ngay lúc đó , bác mở lọ thì có một con ngài màu trắng đục , mắt màu xanh bay ra . Ba mình vừa thấy đã hoảng , nhìn đôi mắt con ngài đó rất sợ , như nó sẽ ăn tươi nuốt sống ba mình .Con ngài bay một vòng chú mình rồi bây đi mất. Bác mình bảo ” Mày cõng thằng Tư về , anh đi phía sau ” Về tới dựng trại , bác bảo ba: ” Lát con ngài đó bay về trả vía cho thằng Tư , mày đừng sợ mà đuổi nó ” Lát sau , con ngài đó quay về thật . Nó bay đáp lên vai trái một lúc thì bay về lều của bác . Sáng hôm sau , bác cười bảo chú và ba : ” Lần sau , đi rừng đừng có thấy ai cũng theo , MA RỪNG kéo chết đó ” Lần đó , ba và chú mình đều sợ hẳn ra . Sáng hôm sau , bác nói cả đoàn mua ít đồ làm mâm lễ cúng thần rừng . Ai cũng lạ , sao lại cúng thần rừng chi . Nhưng bác cười bảo , có chút lễ dễ nói chuyện làm ăn . Mọi người chỉ nghĩ là phù hộ làm cúng ăn buôn bán. Sáng hôm đó , bác có bảo chú đi theo mảng đồ . Bác thì vừa cầm một cái la bàn bằng đồng , bên trên khắc nhiều thứ rất quái dị . Đi tới trưa , cả hai tới nơi . Có một cái cây cổ thụ rất to , chú kể chắc 3 người đàn ông ôm mới hết . Bên dưới cây cổ thụ , là tượng gỗ hình con hổ . Bác đưa cho chú cây sáo xương hôm trước , bảo đi xa về phía tây cách chỗ này 200m . Xong xuôi , bác dâng lễ . Rồi đốt một tấm phù đỏ . Bác ngồi xuống trước tượng hổ . Miệng lẩm bẩm rất nhiều . Chú mình thấy , tán cây cổ thụ rung lên rất mạnh . Tấm phù cháy rất chậm . Chú mình ước chừng cỡ 10 phút . Khi tấm phù gần tắt , tán cây hết rung chuyển . Bác mình khom người vái :” Chuyện năm đó , ngài không biết . Tôi không trách . Chuyện tôi làm hôm nay , sẽ tự nhận hết . Mong ngài đừng phá rầy ” . Sau đó bác có đọc một đoạn kinh bằng tiếng Tây Tạng . Rồi bảo chú đi về . Chú mình tiếc của , định mang đồ lễ về . Thì bác bảo , lễ không ăn được đâu . Thì thấy đồ đã ôi thiu hết . Đi được 500m , thì nghe có tiếng hổ gầm . Nhưng chú bảo , nghe nó gầm ảo não lắm . Như người mình than thở vậy . Qua sáng hôm sau , bác lại bảo đưa cho bác ít tiền với mấy bao muối . Bác bảo đi biếu . Ai cũng lạ , muối bán rất đắt trên vùng núi sao lại tặng không . Bác bảo ba mình vác muối đi qua 2 bản làng khác gần đó . Bác gặp già làng và thầy mo 2 bản đó , tặng quà mỗi người 500k ( lúc đó là số tiền lớn ) và mỗi người một bao muối . Bác cũng nói rõ ý định , và muốn họ không chen vào chuyện này . Dù người dân tộc rất đoàn kết , nhưng chuyện này là lão thầy mo kia gây nghiệp , không liên quan tới họ . Họ chỉ mong là bác phạt kẻ có tội , tha người vô tội . Về tới chỗ dựng trại , lúc cả đoàn đang ăn cơm . Thì bỗng thấy có sét đánh . Trời không mưa , nhưng vẫn có sét lớn , từng đợt từng đợt đánh vào một chỗ . Ba và chú đều nhận ra hướng sét đánh là chỗ nhà mồ hôm trước . Sau đó , bùng lên ngọn lửa rất lớn . Bác bước ra khỏi lều , bảo không cần sợ . Lửa nhanh tắt thôi . Và chỉ 5 phút sau , là ngọn lửa đã tắt . Mọi người ùa tới xem , chỉ thấy chỗ đó đã bị thiêu thành tro . Không còn nhận ra được cái gì đã từng ở đây . Bác quay lưng đi và nói : ” Tao đã cảnh cáo không nên phá phong ấn , chúng mày tự chuốc lấy . Cũng vậy cũng tốt , tránh gây tai họa cho người khác ” . Dân bản đó , kéo tới đông lắm , ai cũng xanh mũi xanh lè . Vì nhà mồ bị hủy đồng nghĩa tai ương , chuyện xấu xảy đến . Trong đám đó có cả lão thầy mo . Bác đứng từ xa nhìn lão với ánh mắt như muốn nói : ” Giờ tới lượt chúng mày “

Phần 3 :Sau khi nhà mồ bị đốt , dân bản đó cố gắng tìm kiếm những gì xót lại . Nhưng ngoài tro tàn thì chả còn lại gì . Một đội 4 thanh niên được lão thầy mo cử ở lại hiện trường canh gác . Sau vụ đó , bác mình bảo sẽ chuyển lều đi chỗ khác . Bác dặn , đồ cứu thương gồm thuốc cầm máu , băng , gạc , sát trùng ,… chuyển hết vào lều cũ của bác và có ai bị thương thì dùng trong hộp trên xe tải , không được dùng thuốc trong lều bác . Và có chuyện gì cứ tới tìm bác . Nói rồi , bác dọn lều ra chỗ khác , cách xa chỗ dựng trại . Đó là vách đá , mà vợ bác đã tự vẫn năm xưa . Được vài hôm , động vật nuôi trong bản bị bệnh hàng loạt . Họ tìm tới chỗ đoàn , muốn mua thuốc chữa bệnh cho động vật . May là lúc đó , ba với chú mình tính trước nên mua một lượng lớn thuốc thú y . Nhưng vẫn không hiểu , đã cho chúng uống nhưng vẫn không khỏi . Gà thì xù lông , trợn mắt , nhỏ giãi . Trâu bò thì sủi bọt máu , lợn thì ị ra máu . Cả buôn chìm trong hôi tanh nông nặc . Chưa hết , nương rẫy của buôn đó bỗng bị héo úa , chết dần chết mòn . Còn suối gần đó , nước bắt đầu hôi tanh , không uống được . Cá thì chết trắng cả suối . Dân làng bắt đầu lo lắng , cho rằng điềm xấu đã tới . Lão mo và già làng họp tại nhà rông suốt ngày trời . Cuối cùng , quyết định sẽ xây lại nhà mồ . Nhưng xây nhà thì dễ , tượng thần gác mồ mới khó . Gỗ để điêu khắc tượng , cần là loại gỗ lâu năm . Và được thần rừng ngụ qua ( giống như là ở qua đó 1 thời gian ) . Nhưng cả buôn làng lại tìm được . Họ hồ hởi xây nhà mồ , đến hôm làm lễ đẽo gỗ thành thần gác mồ . Hai thanh niên được sắp đặt để đẽo gỗ . Trùng hợp là 2 tên này có mặt trong lần cưỡng bức năm xưa . Hai tên cầm mác , lão mo vừa hạ lệnh bắt đầu . Thay vì đẽo gỗ , chúng lại tự đẽo bản thân . Từng thớ thịt được chúng đẽo ra khỏi người . Dân làng kinh hồn , người hét , kẻ la . Vội ngăn 2 tên đó lại nhưng không kịp . Chúng đã đẽo lấy óc ra ngoài . Quá hoảng sợ , dân làng bỏ chạy tán loạn . Lúc quay lại , thì thi thể đã bị thú rừng tha mất . Tất nhiên , ai trong đoàn cũng xanh mặt , cơm chả dám ăn , thấy thịt là ói . Qua được 4 ngày , tạm yên ổn . Bọn thanh niên vẫn thường lệ đi lên rẫy . Nhưng đến giữa trưa , bỗng có tiếng la thất thanh . Ba , chú mình với vài người chạy vào . Thì thấy 3 tên thân thể đã nát bươm . Hỏi mới biết , lúc về 3 tên này bỗng nổi cơn . Nhảy vào cây keo , gai mắt mèo và bụi dứa rừng . Chúng hành động như lên cơn động đực . Da thịt bị gai cào xé , có tên ôm hôn thì cả khuôn mặt rách nát , mắt bị đâm lủng , lưỡi bị xé vụn . Lại một phen nhịn ăn . Trưa hôm sau , dân bản đó kéo tới chỗ dựng trại rất đông . Lão mo bảo nghi ngờ có có người hại dân làng , muốn khám . Mới đầu thì chú không đồng ý , nhưng ba mình khuyên : thôi kệ , cho họ khám đi em . Thanh minh mới dễ làm ăn . Bọn dân làng ào ào kéo vào dò đồ . Từng lều bị chúng lật tung lên khám . Cay nhất là nhân cơ hội chúng chôm đồ : gạo , muối , mỳ tôm , …. Cả đoàn thấy nhưng vẫn nhịn . Đến lúc , chúng lục thấy thuốc cứu thương ở trong lều cũ của bác . Thì trắng trợn mượn dùng . Ba với chú đều bảo , đó là thuốc đã hỏng . Sẽ đi tiêu hủy , không nên dùng . Bọn chúng nhất quyết sẽ lấy . Ba mình mới bảo làm giấy cam đoan từ cả hai , như vậy lỡ có chuyện gì thì ráng mà nhận hậu quả . Chú mình càu nhàu : ” Mẹ kiếp , ông đi buôn từ nhỏ . Đến giờ mới gặp cái buôn chó má này .” Mấy lần buôn bán với người dân tộc , họ đều rất quý , tính tình dễ mến . Sau màn khám xét , chúng kéo nhau về . Tối hôm đó , lại có tiếng la thất thanh . Sau khi dùng thuốc cứu thương , thì những tên này đều tự tử mà chết . Tên thì đang nằm trên sàn , bỗng lao đầu vào đống lửa , miệng nuốt than hồng vào miệng . Tên thì tự mổ bụng , lôi nội tạng ra . Tên còn lại thì quỳ lạy , đập đầu vỡ sọ mà chết . Quá kinh sợ , dân làng ai nấy đều xanh mặt .


Phần 5 . Ba mình hơi hoảng hốt , hỏi chữa cháy : ” Vậy có nặng lắm không lão ? ” Lão mo cười : ” Bệnh này không đáng lo , lão chữa được . Mấy anh em đồng bào yên tâm . Tốt , rất tốt . Lát lão bảo người nấu thuốc đem ra ” . Ba mình vôi đáp :” Đã có thuốc của anh em đồng bào 2 bản kia cho rồi . Lão cứ giữ lấy , lo cho dân làng ” . Nhưng lão mo nhất định phải đưa thuốc , ba mình đành nhận . Ngồi thêm lát nữa , lão mo và dân làng đi về . Ba mình vội đi tìm bác . Bác cười nói :” Chú cứ nhận thuốc , nấu lên . Sau khi , thì dùng hình nhân ngâm vào chén thuốc . Rồi đem đến cho anh ? ” . Ba mình cũng kể chuyện lão mo khám cho đoàn , bác nói :” Yên tâm đi , lão không phát hiện được gì đâu . Trên người các chú vẫn có các dấu hiệu bị ếm trùng ngải , lão chỉ xác thực thôi . ” . Bác bảo ba :” Tối nay , tụ tập mọi người cho anh . Anh có việc cần nhờ ” . Ba mình có hỏi , nhưng bác chỉ cười . Lúc ba mình về trại thì vừa có người dân làng đó đưa thuốc . Ba mình cảm ơn , và làm theo lời bác . Khi cho hình nhân vào chén thuốc , kỳ lạ chén thuốc bị hình nhân hút hết . Lúc đó , tấm bùa nhỏ màu xanh có hình tim người cũng bị nhạt màu mất một phần .Ba với vài người nữa đem đến cho bác . Bác sắp xếp chúng theo hình chòm sao Hàm Mô tinh ( chòm sao giống hình con cóc ) . Dùng bốn lá cờ đen , trắng , xanh lá và đỏ . Tương ứng trên cờ là hình Tứ Linh cố định 4 phương . Bác treo lên một tấm phù lớn và đốt . Tấm phù cháy rất chậm . Sau đó , lôi ra một cái lọ gỗ hôm trước . Trong lọ phát ra tiếng rít , như không đồng ý . Bác vỗ về :” Chịu khó giúp tao đi , cho bọn trùng kia ít bổ độc . Sau này , nếu tìm được cây ngãi kia , tao sẽ để mày hưởng nhiều hơn ” . Tiếng rít dồn dập , bác cười vỗ vào lọ . Tay kết ấn , gỡ tấm phù trên lọ ra . Một con cóc rất to nhảy ra ngoài : toàn thân là màu đỏ và chấm đen ,đặc biệt nó chỉ có 3 chân . Bác bảo :” Đây là thiềm thừ ở trong núi Cửu Vân ( Trung Quốc ) mà anh bắt được . Sau đó là luyện nó thành như thế này . Con thiềm thừ , nhảy đến từng cái chén có hình nhân , liếm một cái rồi sang cái khác . Hình nhân của ai bị nó liếm thì người đó cũng có cảm giác như bị một cái lưỡi lớn liếm hết toàn thân . Cứ thế đến cái cuối cùng mới nhảy lại vào lọ gỗ . Bác thu dọn và nói :” Qủa thật , thứ nước thuốc kia giúp trùng ngãi lớn nhanh hơn . Anh dùng bổ độc khiến chúng no nê mà không thể hoạt động . Lão mo kia sẽ tính đó là do trùng ngãi lớn nhanh , cắn nuột máu thịt mấy chú mà no nê . Giờ thì yên tâm được rồi .” .Mọi người nghe bác nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm, suốt ngày mang bên mình trùng ngãi , không lo mới lạ . Bác bảo mọi người về trại đi . Ba bảo mọi người tối nay , ăn cơm sớm . Tụ tập chờ bác có việc nhờ . Gần 6h tối , bác đi vào trại . Thấy ai cũng súng vắt vai , tay cầm dao rừng . Bác bảo :” Anh có nói là đi đánh nhau đâu , rõ chán mấy chú ” . Chú mình cười , gãi đầu :” Em tưởng anh kêu đi băm thằng mo già đó , hề hề ” . Bác nói :” Anh định nhờ khiêng đồ giúp thôi , không cần cầu kỳ vậy ” . Ai cũng lạ , khiêng đồ gì cần tới 12 người , bác mới nói là khiêng mấy cái lọ gỗ có khắc hình . Có anh kia hỏi :” Sao trên lọ khắc hình gì lạ vậy anh , nhìn giống la hán nhưng không phải ? ” Bác đáp :” Đây là các Atula tội đồ bị trục xuất khỏi cõi trời , sau đó được một vị Cổ Phật thu nạp , dần trở thành hộ pháp cho Phật pháp Tây Tạng . ” . Chú mình có hỏi :” Trong lọ gỗ là gì vậy anh , em hơi thắc mắc . Hôm trước , định lén mở xem nhưng vẫn chưa có dịp ? ” . Bác nghiêm mặt :” Trong lọ là Cổ , là trùng trong Vu thuật Tây Cương . Anh phải tốn rất nhiều thời gian và công sức mới nuôi lớn chúng. Chú mà mở xem , chưa mở ra đã bị nó hút khô máu , hồn phách cũng bị nó ăn mất rồi , là khỏi đi đầu thai chuyển kiếp . Mấy chú cũng vậy , đồ của anh đừng tùy tiện đụng đến ” Nghe đến đây ai cũng sợ , bác lại bảo mõi người khiêng giúp anh cái lọ . Ai cũng cười ,vì cái lọ khá nhỏ . Sao không bỏ vào túi đựng cho nhanh . Bác cười :” Mấy chú cứ thử xem ” , Qủa thật , nó rất nặng . chắc cũng 60kg . Mọi người ai cũng nhìn nhau , không hiểu chuyện gì . Ba hỏi :” Sao hôm trước thấy anh cầm nhẹ nhàng quá mà ” Bác cười nói đùa :” Anh làm bọn nó dỗi , dỗ cũng không chịu để anh cầm . Để anh làm mỗi người một tấm bùa , dán lên lọ . Nhẹ ngay mà ” Sau khi dán lên , quả thật nhẹ đi nhiều . Ba người còn lại thì phụ mang ba lô và túi của bác . Chú có hỏi :” Minh đi đâu vậy anh , tối rồi vào rừng chi . Đừng có nói là đi vô cái nhà mồ như lần trước đó nhan .Em hãi lắm rồi . Có đi thì gặp đồ sống thì được ” Bác cười :” Không lần này , sẽ cho chú gặp vật sống ” Chú cười :” Là gì vậy anh ?” HỔ TINH . Chú mình nghe xong ,mặt mũi muốn khóc . Mọi người cũng hãi , bác trấn định :” Anh không để ai bị nó ăn đâu . Yên tâm đi, anh đảm bảo đấy ‘ Bác đã nói vậy thì đoàn cũng yên tâm phần nào . Chú hỏi :” Hổ tinh có đáng sợ như lời đồn không anh ? Sao đang yên đang lành , đi gặp nó mà gì ?” Bác cười :” Là con hổ đã sống lâu năm , hấp thụ nhật nguyệt mà dưỡng hồn đan . Nếu cứ như vậy , thì sẽ dạ thần , cai quản núi rừng , được con người thờ cúng. Thần rừng hôm trước là một con hổ đã sống được vài trăm năm , sắp thành minh thần rồi . Nhưng trong quá trình tu luyện , chúng sẽ đối mặt với cám dỗ lớn nhất : huyết nhục của người . Bất kỳ , con hổ hay thú nào đã ăn thịt người thì rất khó bỏ .Và chúng cũng nhận thấy ăn thịt ,, hấp thu hồn phách thì sẽ nhanh hơn khi tu luyện . Nhưng đó là độc dược khiến chúng đi vào yêu đạo . Sẽ không tu thành chính thần được ,mà hồn đan sẽ chuyển thành yêu đan . Và trở thành tinh ” Chú mình chen lời :” Vậy mình đi gặp nó chi anh ?” Bác gằn giọng :” Lão mo thấy nhà mồ bị phá , không còn ma cho lão sai khiến . Mà thần rừng chắc chắn sẽ từ chối , không giúp lão . Vậy chắc chắn sẽ đi nhờ bọn yêu tinh . Mà anh đã hỏi thần rừng và biết vùng núi này chỉ có một con hổ tinh rất tài phép . Hổ tinh nếu nhận lời thì sẽ rất phiền . Hổ tinh không cần bắt người , việc đó đã có bọn ma trành lo . Đó là những người bị hổ tinh ăn thịt , linh hồn bị nó giữ . Phải đi dụ dỗ , mê hoặc người khác cho hổ ăn thịt mới thoát được . Nhưng cũng có vài linh hồn không muốn đi , ở lại cạnh hổ tinh . Hấp thu phần thừa mà tu luyện thành quỷ . Gặp nó , anh sẽ nói rõ nhân quả , tránh nó giúp lão mo . Nếu nó không đồng ý thì anh đành trừ yêu cho dân . Sẵn tiện cho cổ một bữa no ” Bác đi phía trước dẫn đường , tay cầm la bàn bằng đồng hôm trước . . Bác giơ tay ra hiệu : “Dừng chúng ta tới nơi cần đến rồi “. Và phía trước là một con suối , bên kia suối có một hang khá lớn . Đó là hang ổ của HỔ TINH “. Ba với chú đều sợ :” Hay là thôi đi anh , hổ thường đã khó , mà đây còn là hổ đã thành tinh . Lỡ mọi người có chuyện gì thì , biết ăn nói thế nào đây anh ? . Bác chỉ nói :”. Anh tự biết sắp xếp , 2 em không cần lo . Một con hổ tinh chưa làm khó được anh . Mà bây giờ , con hổ đã đi ra ngoài hấp thu nguyệt quang nên không có trong hang đâu. ” Nói rồi , bác lội suối qua hang hổ , mọi người vội đi theo . Vào trong hang , mùi hôi tanh nồng nặc ập vào mũi . “Lúc bác dùng đèn pin soi đến cuối hang, thì mọi người mới thấy có nhiều bộ xương nằm rải rác , trên xương vẫn còn ít thịt . Bác đến gần cái bộ xương còn nhiều thịt nhất , bác đưa tay quệt ít máu cho vào miệng :” Là thịt người , chắc đã bị ma trành dụ đến cho hổ ăn . Người này chết cách đây 2 tuần rồi . Đã vậy thì khỏi nói chuyện , tao đành diệt trừ mày vậy. ” Ba định bảo mọi người đem bộ xương ra ngoài chôn cất . Bác ngăn :” Làm bậy , hổ tinh sẽ biết . Lúc đó mấy chú tính sao . Cứ để nguyên đó . Hổ không ăn hết ngay đâu . Diệt xong nó , chôn cất họ chưa muộn ” . Rồi bác chắp tay , tụng một kinh cầu siêu . Tụng xong , bác bảo đưa cho bác một cái lọ gỗ , tay kết ấn , gỡ tấm phù trên lọ ra . Một con rết lớn bò ra , toàn thân màu xanh đen và chấm vàng . Bác cho nó bò lên bộ xương , :” Con ngô công này rất độc , trúng phải thì toàn thân tê liệt , từ từ thối rữa mà chết . Chưa hết , trúng độc nó dù là yêu tinh hay pháp sư đều mất hết pháp thuật . Người thường trúng phải , chưa đến 5p toàn thân tan thành máu , hồn phách bị nuốt mất “Nghe vậy , ai cũng né xa con rết đó . Làm xong , bác thu con rết lại và ra ngoài . Bác bảo :” Mấy chú đưa đạn đây , anh có việc ” Bác lại gọi con thiềm thừ ra , bắt nó liếm đầu đạn từng viên một . Sau đó , bác lại lắp đạn vào băng đưa cho mọi người . Bác bảo :” Làm vậy để tránh mấy chú bị trúng độc . Mà đạn bình thường chỉ gây vết thương nhỏ đối với hổ tinh . Thiềm thừ là vật chuyên phù hộ làm ăn , may mắn , cũng tính là thần vật khắc chế yêu tinh . Lát anh ra hiệu , mấy chú cứ bắn nhiệt tình cho anh ” . Mọi người nghe vậy , cũng đỡ lo , ai cũng là dân đi rừng , săn thú đã lão luyện. Chú mình khều khều ba mình :” Anh coi kìa , ở trên cây có con chim đẹp lắm . Em thấy nó từ lúc mới tới đây tới giờ . Hay bắt nó về nuôi đi” ( chú mình là dân nghiện nuôi chim cảnh ) Ba cố nheo mắt nhìn thì thấy con chim đó : toàn thân màu xanh nhạt , đầu có mào , đuôi dài . Nhìn rất đẹp . Nhưng không có hứng nên bỏ qua , cũng không nói cho bác biết. Lúc đó , đã quá khuya . Mọi người đều buồn ngủ . Chợt bác lên giọng :” Mọi người dậy đi , nó về rồi .” Nghe xong ai nấy đều bừng tỉnh , lên tinh thần . Nhanh trốn vào chỗ nấp . Tiếng bước chân dẫm lên lá khô , tiếng lá xoạt xoạc vang lên , nghe thấy rõ . Nó đang đến gần . Hai chấm đỏ to như trứng gà hiện lên . Con hổ lững thững bước ra khỏi . Mọi người bấy giờ mới thấy rõ nó . “Ôi mẹ ơi , quỷ thần thiên địa “, đó là lúc chú mình nghĩ thầm khi thấy nó . Nó to như một con bò , các vằn đen đã chuyển sang màu xám , toàn thân là các bó cơ thấy rõ . Lúc nó mở miệng ra liếm mép , các răng nanh cửa to và dài như ngón trỏ của đàn ông . Toàn thân là mùi tanh tưởi . Đôi mắt đỏ lòm như máu , như hai ngọn đèn . Mọi người thầm nuốt nước bọt . Nó đã đi vào hang . Bác ra lệnh , mọi người sẵn sàng . Tầm 40 phút sau , ” Grào…ào..ào vàng lên . Con hổ lao ra ngoài , điên cuồng tông vào thân cây . ” Bắn được chưa anh ? ” Chú hỏi . Bác đáp :” Vẫn chưa , nó mới bị trúng độc . Chờ độc phát tác hẳn làm nó tê liệt rồi bắn ” . Con hổ điên cuồng lao vào thân cây , rồi lại lăn xuống suối . 10p sau , nó lảo đảo , mồm há rộng , nước dãi và máu cứ tuôn ra ào ào . Toàn thân bắt đầu rịn máu , từng lớp da bị tróc ra do ma sát . Nó đưa cặp mắt , nhìn xung quanh . . Bác ra lệnh :” Được rồi , mọi người sẵn sàng ” . ” Bắn “bác hét lên . Đoàng Đoàng Đoàng . Từng loạt đạn vang lên , nhằm thẳng vào con hổ . Mọi người vừa bắn vừa thu dãn khoảng cách , tránh hổ vồ . Chú mình cười :” Ông bắn cho mày thành tổ ong , coi mày dám ăn người không ? ” . Con hổ bừng tỉnh , lao lên nhưng lại rớt xuống vì độc đã ngấm nặng , nó dùng hai chân trước vồ phía trước , rồi lại ôm đầu . Bác mình bảo :” Được rồi , tất cả dừng lại ” . Mọi người mới ngừng bắn . Bác đi về phía con hổ , toàn thân nó là vết thương , đã nằm gục xuống. Cặp mắt đầy căm thù nhìn bác . Bác lấy lôi cái lọ gỗ , kết ấn pháp , và gỡ tấm phù ra . Lần này , là một con rắn nhỏ . Toàn thân là một màu đen , trên đầu có 2 khối u nhô lên , đôi mắt xanh lè . Thấy con rắn nhỏ , con hổ mở tô mắt ra nhìn , như thấy thứ gì đó đáng sợ . Bác nói :” Nếu mày biết đây là thứ gì thì nôn yêu đan ra , tao còn tha cho đường sống . Không thì đừng trách . Mày cũng bỏ ý định vồ tao chết chung đi . ” Con hổ gầm gừ , dùng vuốt cào cấu lên mặt đất . ” Bác nhìn và nói :” Mày muốn nói chuyện với tao :” . Bác vẽ hai tấm bùa , một tấm bác vô tròn ném về phía miệng hổ . Nó liền ngậm tấm bùa vào . Tay kết ấn , và đốt cháy tấm còn lại . Và ngồi xuống . Một hồi lâu , bác đứng lên khẽ thở dài :”. Niệm tình mày tu luyện đã lâu . Mày cũng không muốn thành yêu . Năm đó , vì có người giết mất đàn con mới sanh .Mà lầm vào yêu đạo . Thôi , nhân quả mày với con người đã hết . Ông trời có đức hiếu sinh , tao cũng không nỡ giết mày . Thôi , tha cho mày ” . Con hổ gầm gừ , rồi mở miệng nôn ra một viên đá màu trắng nhỏ hơn viên bi . Bác lấy ra một lọ sứ , bên trong là thuốc bôi . Bác bôi lên thân hổ , rồi kết ấn đặt lên trán hổ . Sau đó , lấy ra một hộp gỗ , bên trong toàn là những con trùng đất màu trắng nhỏ hơn sâu cải . Bác cười :” Không sao , đây là những con mị trùng dùng để độ hoá yêu khí và chữa thương bên trong cơ thể . Sẽ giúp mày đẩy viên đạn ra ngoài . Khi cơ thể mày đã hết yêu khí , chúng tự biến mất ” . Nói rồi liền đổ chúng lên thân hổ , kỳ lạ bọn trùng màu trắng liền chui vào thân hổ . Bác vỗ lưng con hổ và nói :” Được rồi , ngày sau gặp lại ” . Rồi thu dọn đồ đạc , bảo mọi người thu dọn xương trong hang và mai táng cho họ . Lúc về ,chú mình lại bảo :” Ủa , còn chim kia vẫn còn này ” Định leo lên bắt nó thì bay mất . Bác thấy vậy , cũng nhìn . Bác nheo mắt nhìn , thì nói lớn :” Thôi , hỏng rồi . ” Vội lấy viên yêu đan ra và dùng dao gọt một phần nhỏ . Lúc này mới thấy , bên trong yêu đan có rễ cây và hai cái lá nhỏ mới nhú . Chú hỏi :” Có chuyện gì vậy anh ? ” . Bác nghiêm mặt , có vẻ lo lắng :” Là có người sắp xếp . Có người cố ý giết hổ con , khiến con hổ kia thù hận con người . Làm nó đi vào yêu đạo . Rồi trợ giúp nó kết thành yêu đan . Nhưng lại âm thầm gieo mầm ngải vào đan . Con chim kia được luyện từ ngải ra để dám sát tình hình của con hổ ” . Ba mình hỏi dồn:” Vậy làm sao anh ? Có phải là lão mo không ?” . Bác trầm mặt :” Nếu lão mo thì không đáng lo . Nhưng vẫn đề là mầm ngải này . Người có thủ đoạn này , chắc chắn là người có tài phép rất lớn . Cây ngải này là Hổ xoa ngải , rất khó gặp , được nuôi dưỡng trong đan của hổ thành tinh . Nhưng chả có con hổ tinh nào sẽ đồng ý vì làm ảnh hưởng lớn tới nó . Có thể luyện thành mầm ngải thì cần pháp lực rất cao , chưa hết còn cần nhiều thứ , trải qua nhiều giai đoạn mới thành. Lao mo kia chắc chắn sẽ không phải mà là một người khác . ” Nghe bác nói vậy , ai cũng lo . Bác cười :” Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa , rắc rối lớn tới rồi . Anh phá công sức của người đó. Chắc chắn sẽ tìm tới anh .”. Chú mình mới nói : ” Hay anh nhanh kết liễu tên mo già đấy rồi tính tiếp ” . Bác nghiêm mặt :” Anh định vờn lão mo đó thêm thời gian , nhưng giờ đành tiễn lão lên đường sớm .. Mọi người về sắp xếp , sau 3 ngày nữa sẽ thu dọn về xuôi ” .


Phần 6 Về đến khu trại thì trời cũng tờ mờ sáng . Mọi người ai cũng mệt , sắc mặt không được tốt vì thức cả đêm . Ba mình thấy vậy , cũng bảo :” Hôm nay , khoan hãy dọn đồ ra bán . Ae nghỉ ngơi chút rồi đã ” . Ai nấy về lều , lăn vào ngủ . Riêng bác thì lặng lẽ đi về phía vách đá . 10 giờ sáng , mọi người mới lục đục ra ngoài dọn đồ . Ba với chú có ra chỗ vách đá nhưng không thấy bác đâu . Tầm trưa , thì trời bỗng đổ mưa rất lớn . Mọi người phàn nàn , vì đây đang là mùa khô , mưa thế quái nào được . Trong cơn mưa , chú mình chăm chú nghe thì bảo ba :” Anh có nghe thấy tiếng sáo không? Tiếng nó lạ lắm ” Ba cũng lắng tai nghe thì đúng là có thật : nhưng nó khác với tiếng sáo thông thường , nó não nề ai oán , nghe khiến con người ta mơ màng , khó chịu . Tới chiều thì trời dứt mưa , tiếng sáo cũng biến mất . Chập tối , đang ăn cơm . Thì nghe trong bản có tiếng quát lớn . Mọi người chạy vào . Thì thấy người dân đang vây đánh con trâu nhà lão mo, hỏi ra mới biết : tự dưng nó lên cơn điên , lao vào động đực với lão . May là có người dân tới kịp , không thù lão mo đã khốn . Chú mình cười :” Quả thật , chỉ có súc vật mới xứng với lão mo “. Ba mình chỉ im lặng . Lão mo lúc này thở hổn hển , thân bị trầy xác nhiều . Lão ra lệnh người dân đâm chết con trâu đó đi . Lát sau , con trâu đã chết , lão tiến lại gần . Mồm lẩm nhẩm , tay liên tục sờ đầu nó . Lão lấy ra tấm bùa màu vàng , trên bùa là các nét vẽ ngoằn ngèo khó hiểu . Lão định đốt , thì bỗng con trâu mở mắt , vùng lên húc lão . May là phản xạ nhanh , lão tránh được thoát được . Nhưng vẫn bị văng ra xa . Xác trâu thì đổ gục xuống ,da thịt bắt đầu thối rữa như đã chết từ lâu . Lão mo cau mày , bảo mọi người mổ xác trâu ra . Lúc mổ xong , bên trong toàn là giòi . Lão thò tay vào trong moi ra một tấm vải trắng , trên có hình mặt cười . Lão trầm mặt , bảo mọi người đi về hết đi . Lúc ra về , chú mình cười :” Chắc anh Hai làm rồi ( bác mình ) , mà sao không hạ thủ nhanh . Đm , thấy thằng già đó làm em muốn băm nó ” . Ba bảo :” Chuyện anh Hai cứ để ảnh lo , chắc ảnh có trù tính ” . Đang nửa đêm , dân làng đó lại một phen sáng đuốc . Con gái lão mo mất tích ( gia đình lão gồm lão , vợ , một đứa con trai và một đứa con gái ) . Dù không muốn nhưng người trong đoàn vẫn phải phụ tìm . Lão mo thì quay vô trong nhà , cầm đồ của con gái lão rồi đốt cháy . Sau đó , rải một loại nước thuốc lên làm nó bùng lên dữ dội . Lão mừng rỡ : ” Không sao , nó vẫn còn sống “

Nói xong , lão lấy ra một cái quả bầu khô , lão lẩm nhẩm niệm phép thì miệng bầu bật ra . Bên trong chui ra một con giun đất lớn , toàn thân đỏ như máu . Sau đó , con giun chui xuống đất biến mất . Lão cầm ra một cây đèn dầu bằng đồng , đổ vào thân đèn một loại chất lỏng vừa bay mùi dầu lửa nhưng kèm theo đó là mùi tanh của máu . Đèn cháy lên , nhưng màu của nó là xanh . Lão ngồi trước ngọn đèn , tay liên tục kết pháp . Chợt lão mở mắt ra nói : ” Đi về phía sau con suối , con lão ở đó ” . Mọi người ùa ra đó , nhưng chỉ thấy một vũng máu đen hôi và không thấy ai cả . Bỗng , ” Đùng ” một tiếng nổ lớn vang lên . Mọi người chạy về làng . Thì biết , ngọn đèn của lão phát nổ hất văng lão ra ngoài . Lúc này , mặt lão mo đã tái đi vì sợ . Mọi người cùng lấy nước dập tắt lửa nhưng càng lúc càng cháy lớn . Thấy vậy , lão hô hoán mọi người mau giúp lão chuyển đồ ra ngoài . Chú mình cười : ” Đúng là tiếc của mà ” . Nhưng chỉ có dân bản là giúp lão . Lão mo cũng bất chấp lao vào lửa , một lúc sau thì thấy lão ôm một cái hộp gỗ , cùng nhiều cái túi đeo ra ngoài . Lửa cháy càng lúc càng lớn , sau 1h đã thiêu rụi căn nhà sàn . Lão đành dọn qua nhà rông . Sáng sớm hôm sau , lại một phen tỉnh giấc . Vì nghe có tiếng la lớn , vô thì thấy con trai lão , mắt trợn trắng , mồm gầm gừ , chảy dãi đang cầm dao rượt chém lão mo . Chú mình khoái chí : ” Chém nó , chém chết cmn đi . Hay lắm ” . Ba vội bịt miệng chú lại : ” Mày cẩn thận cái mồm , họ nghe được thì không hay ” . Con trai lão chém lão không được thì quay sang chém dân làng . Ai nấy hoảng sợ , tìm cách khống chế lại . Sau một hồi vật vả , dân làng mới trói anh ta lại . Lão mo lúc này đã tức đến xì khói , lão đến trước con trai . Anh con trai thấy lão thì càng vùng vẫy , muốn chụp cắn xé lão . Lão hỏi : ” Mày là ai , muốn gì ở tao ? ” Anh con trai vẫn vậy , gầm rú . Lão nói người tìm máu chó mực , sau đó pha thêm ít nước thuốc , rồi trộn với máu chó mực rồi tạt vào người anh ta . Anh con trai càng gầm gừ dữ hơn , không xi nhê . Chợt anh ta hết gục xuống , bất tỉnh . Mọi người mới hết lo . Chợt anh ta lên tiếng , nhưng là một giống khàn khàn , xa xăm : ” Đây chỉ mới là bắt đầu , mày đó thằng mo già . Chờ t hành hạ đến chết đi ” . Nói xong thì gục xuống , bất tỉnh . Trời lại đổ mưa , nhưng nhỏ . Đến trưa , thì người dân trong bản chạy ra chỗ đoàn mua thuốc . Không hiểu chuyện gì , người dân chợt đổ bệnh hàng loạt : sốt , mê man , người nổi mụn nước , và nôn ói . Lão mo cũng bị dính bệnh nhưng nôn ra toàn bùn đen . Lão dùng một lá bùa đỏ , sau đó đốt cháy và nuốt vào người . Lão đã hết nôn ra bùn đen . Chợt anh con trai đang bị trói vang lên giọng hôm trước :” Mày đừng dùng bùa phép mà làm giảm bệnh, càng làm vậy càng khiến mày thống khổ hơn thôi ” Nói xong lại gục xuống . Lão mo chợt ôm bụng la lớn rồi lại ói , lần này là đỉa . Từng đàn nhúc nhúc chúc tuôn ra ngoài . Lão vẫn cố chấp , lấy ra một nắm lá khô , lão lại đốt pha với máu chó mực . Dùng đó làm mực để vẽ bùa , vẽ xong . Lão bắt một nồi thuốc lớn , châm lửa rồi vứt tấm bùa vào lửa đỏ . Chờ thuốc chín nguội bắt , lão cầm ấm thuốc tu một mạch . Lão cười khà khà : ” Xem phép của mày cao hay phép của tao cao ” . Quả thật , lão đã hết đau bụng và nôn ra đỉa sống . Chợt lão ngứa , toàn thân nổi mụn nước to như bi xe đạp . Lão dùng tay gãi , càng gãi da thịt lão bong tróc càng nhanh . Các bọc nước bị vỡ , chui ra càng nhiều kiến đen . Chúng thi nhau cắn lão , thấy không ổn . Lão ngừng gãi , đuổi đám kiến ây xuống . Lũ kiến với cái càng chắc khoẻ , cắm sâu vào thịt . Đồng nghĩa với việc, một con rơi xuống lại có thêm một ít thịt đi theo . Lúc này , lão mo đã không thành hình người . Giọng nói từ anh con trai lại vang lên ” Hà hà hà , đau không , thống khổ chứ . Chưa hết đâu , vẫn còn nhiều điều chờ mày đó ” . Mọi người trong đoàn thấy lão mo bị vậy đều rùng mình . Quá kinh khủng . Dân làng chỉ bị nhẹ , không đáng sợ như lão , nhưng uống thuốc vẫn không hết . Quá đau đớn , lão gầm lên túm lấy anh con trai đánh liên tiếp . Lão rú lên như chó tru : ” Nói mày là ai , muốn gì ở tao . Tao nguyền rủa mày . Đồ khốn ” . Anh con trai vẫn im lặng , bất chợt có con chim bay về phía lão . Miệng ngậm tờ giấy , nó nhả ra rồi bay mất . Lão nhặt lên , thấy nội dung muốn hẹn một mình lão tại vách đá tối nay . Lão rùng mình , vì đã nét chữ giống với một người lão từng hại . Người con gái bị lão bỏ bùa yêu 4 năm trước .


Phần 7 Sau khi nhận được tờ giấy , lão mo đã ngờ ngợ tất cả chuyện mình gặp phải . Lão cười :” Khá lắm , cuối cùng mày cũng chịu lộ mặt . Được để tao coi mày định làm gì tao ‘ ” Nói rồi , lão mo dường như trút đi muộn phiền , cất bước vào nhà rông . . Lúc đó , chú có ra vách đá tìm bác . Lần này , gặp bác thật . Toàn thân choàng một tấm vải đen lớn ,đầu gục xuống, nét mặt có chút xanh xao , mệt mỏi. Chú lại gần phát hiện trên tay bác đang cầm cây sáo bằng xương hôm trước . Chú hỏi :” Anh làm sao mà sắc mặt kém vậy ? Có cần em sắc cho nồi thuốc bổ huyết không ? ” Bác ngẩn đầu lên , chú mình hơi hoảng : ” Mắt anh làm sao vậy ? Để em xem ” Mắt bác chảy máu . Bác cười : ” Do anh dùng thuật gọi thần . Lại cưỡng chế hắn tạo mưa . Những cơn mưa tạo bệnh dịch là cấm kỵ trong vu thuật . Anh đã giảm xuống mức thấp nhất rồi . Nhưng vẫn bị thương . ” Chú hơi lo :” Vậy anh còn hẹn lão mo làm gì ? Khoẻ hẳn rồi làm gì làm ” . Bác nghiêm trọng : ” Anh đã phát hiện , người đó đang đến gần . Nhanh hơn anh tưởng ” Chú hỏi :” Là người mà anh nói hôm trước ” ” Ừ , là người đó . Hắn đi rất nhanh , đó không phải là tốc độ của con người nên có . Nhưng không hiểu sao , anh lại nhận thấy có thêm 1 người nữa . Tạo cảm giác bất an cho anh ” Chú cũng hơi lo lắng . Bác bảo :” Tối nay , chú về thu dọn đồ đi . Tiễn xong lão mo thì ae mình về xuôi liền ” . Chú nghe bác , chạy về khu trại . Bác cười khẽ: ” Tao phải khiến mày phải chịu nỗi đau năm đó của tao . Hết mục đích để sống ” . Nói rồi lại thổi cây sáo xương . . Lúc mọi người đang thu dọn đồ đạc . Thì nghe thấy thét lớn . Chạy vào bản , tiếng thét phát ra từ nhà rông . Trong nhà rông là thi thể người con gái . Một người đi rẫy phát hiện cô bị một đám thanh niên lạ mặt cưỡng bức . Lúc chạy đến , chúng liền chạy mất , bỏ lại cô gái . Người đó phát hiện cô đã chết . Lão mo bần thần , vò đầu bức tóc , tru tréo lên. Vợ lão thì la trời than đất , bỗng mụ xủi bọt máu . Lên cơn co giật dữ dội . Chưa kịp phản ứng thì mụ đã cắn đứt lưỡi mà chết . Lão mở to mắt , chứng kiến người thân yêu chết trước mặt mình . Lão lên cơn điên , vừa cười vừa nói :” Lại là mày , mày đáng chết ” Chợt lão nhớ đến thằng con trai đang bị trói . Lão hốt hoảng chạy đến, lão lay anh ta . Bịch . Hai cánh tay rơi xuống . Thì ra , anh ta đã chết . Thân xác đã mục rữa từ lâu . Nhìn vào bên trong toàn là giòi bọ . Lão quỵ xuống . Tất cả người thân của lão đều chết hết rồi . Già làng bản đó cũng trầm ngâm , than khẽ : ” Quả báo tới rồi đó , tao đã khuyên mày nên bỏ bùa ngải đi. Lo mà làm người tốt . Nhưng mày có nghe tao đâu . ” Nói xong , già làng bảo mọi người phụ đóng quan tài cho 3 người . Lão mo gầm lên : ” Được , mày khá lắm . Tao sẽ phanh thây mày ra ” . Nói rồi , lão chạy như điên dại ra phía sau núi , lão vô 1 cái hang, tay xách hộp gỗ , vai đeo mấy cái túi . Già làng thấy vậy : ” Không ai được đi theo lão mo , chuyện đó là của riêng lão . Nếu ai trái lệnh , phạt nặng ” Nói xong , quay đi bảo mọi người đóng thêm một cỗ quan tài . Lão chạy đến vách đá. Thấy một người đã chờ sẵn. Mắt lão long lên sòng sọc : ” Là mày làm đúng không ? Thằng khốn ? ” Bác quay mặt lại , cười thân thiện : ” Lâu rồi , mày quên tao nhanh đó ” Lão mo nheo mắt nhìn bác : ” Mày là ,…là ” Lão trợn mắt : ” Là mày , mày là thằng chồng con điếm đó “. . Bác mình lại cười : ” Vợ tao không phải là để mày gọi bằng từ thô thiển đó . À , thời gian dạo này mày vui chứ ” . Lão gầm lên : ” Mày là ma quỷ , là cầm thú . Mày giết nhiều người vậy , không ghê tay sao hả đồ chó ” Bác ôm bụng cười , và gằn giọng : ” Ghê tay , ma quỷ . Vậy tao hỏi mày , năm đó mày bỏ bùa , hại vợ tao chết thảm . Mày biết là mày đã giết mất nguồn sống của tao không hả ? Mày biết cô ấy quý hơn mạng sống của tao không ? . Tao biết mày còn hại nhiều người nữa . Để cho ngải mày thờ mau thành phép thiêng. Tao nói không sai chứ ” .Lão mo đờ người , lắp bắp : ” Sao mày biết ? ” Bác nghiêm mặt : ” Không nói nhiều nữa , hôm nay tao với mày giải quyết hết tại đây. Một là tao sống , hai là mày sống ” Lão bỏ cái thùng gỗ xuống , cười : ” Được , vậy thì tao cho mày toại nguyện . Khà khà ” Bác cười : ” Vậy để tao chặn đường rút của cả hai , để khỏi có ai bỏ chạy ” Nói xong , kết ấn pháp đọc chú . Thì ra , bác đã dán sẵn những tấm bùa trên thân cây . Đọc chú xong , ” Bùng ” những ngọn lửa nhanh chóng bao trùm lên cây . ” Rầm ” những cái cây bắt đầu ngả đổ xuống . Chắn mất lối thoát duy nhất . Lão mo càu mày : ” Thuật mày học không phải ở Việt Nam đúng không ? ” Bác nhếch mép cười : ” Vậy nên mày mới không giải và mò ra được ! . Còn nhiều thứ thú vị lắm . ” Cả hai nhanh chóng lập đàn .

Bác treo lên 4 lá phù lớn , mỗi mặt phù là một gương mặt quỷ , mỗi mặt lại có biểu cảm khác nhau : hỉ nộ ái ố. Lôi ra 9 lọ gỗ có chứa Cổ. Xếp chúng thành theo bài trận Cửu chuyển. Sau đó , dùng 2 bức tượng Atula bằng đồng , đặt áp trận . Dán phái sau mỗi tượng là một tấm phù có kinh tự của Cổ Phật Tây Tạng . Thắp sáng 5 ngọn nến lớn , đặt chúng thành ngũ giác . Sau đó , dán lên một tấm phù , trên có vẽ hình quỷ thần Dạ Xoa . Sau đó , lâý ra một cái cổng nhỏ bằng đồng , trên có khắc 3 chữ Tạng cổ đặt phía trước. Bác ngồi vào vòng nến , lôi ra cây sáo bằng xương . Sẵn sàng cho trận đấu pháp sinh tử . Bên kia , lão mo cũng nhanh chóng bày đàn . Lão mở hộp gỗ , lấy ra một chậu cây , toàn thân cây bốc mùi tanh của máu , lá cây đen và có nhiều sọc đỏ . Lão lấy ra 3 cây đèn , mỗi cây hình dáng khác nhau . Đặt thành hình tam giác bao quanh cây . Lão dùng chỉ đỏ , quấn nhiều vòng lên thân đèn . Sau đó , lão lấy ra 6 bức tượng vừa bằng gỗ vừa bằng đất đặt thành lục giác bao quanh lại. Chúng là các tượng thần gác nhà mồ , được lão luyện lại . Sau đó , lão lấy ra một cái mõ hình sọ người bằng gỗ và một khúc xương dài . Chưa hết , lão dốc hết những trang sức hình kiếm , cung tên , thanh đao , ngọn giáo , khiên và chùy đeo lên cho tượng thần gác mồ . Lão dùng 3 ngọn nến nhỏ , đặt lên đỉnh đầu và hai vai trên mỗi bức tượng . Sau đó , lấy một lọ gốm nhỏ chứa máu người , nhỏ lên nến . Và châm chúng cháy. Và bùng lên ngọn lửa xanh lè . Cuối cùng , lão lấy ra một tấm bùa lớn đã nhạt màu , nhưng nét bùa vẫn đỏ rực như máu . Sau đó , đeo lên người trợ phép . Xong xuôi , lão tay cầm mõ xọ người , tay kia cầm khúc xương Bên kia , bác đã đặt cây sáo xương lên môi . Cả hai cùng thét lớn : ” BẮT ĐẦU ĐI ” .
Cách đó , nửa ngày đường . Có vài người cũng đang tiến tới . Một bà lão râu tóc bạc phơ , đôi mắt cú vọ đỏ . Lưỡi lép mép , hàm răng nhọn và đều lộ ra . Theo sau , bà ta là 2 đứa trẻ , 1 nam 1 nữ , tay cầm đuốc dẫn đường .Đăc biệt , bé trai đôi mắt có 4 con ngươi , bé gái thì có một gương mặt đầy đủ ngũ quan sau đầu . Bà ta cười khè khè : ” Hy vọng lúc già đến mày còn sống . Hé hé hé “
Cùng lúc đó , một lão tăng tay chống tích trượng , tay lần chuỗi hạt . Tăng y đã cũ , nhưng đôi mắt lão tăng vẫn sáng tỏ . Phía sau , là một đứa trẻ 16 tuổi , mắt quấn tấm vải vàng , trên có kinh tự nhà Phật , mắt bị quấn nhưng vẫn thoăn thoắt đi theo sau lão tăng. Lão lần chuỗi , niệm : ” A Di Đà Phật . Sát nghiệp nặng quá rồi “


Phần 8 Ánh lửa hắt lên khuôn mặt của hai người . Từng đợt gió cuốn tàn lửa bay khắp nơi . Hai người bắt đầu đấu pháp . Bác dùng tay kết ấn chú , sau đó dùng dao cắt một đường ở tay . Vẽ lên trên lọ gỗ gần mình nhất . Cái lọ rung lên , từng tiếng rít vang lên đầy thoả mãn . Lão mo thấy vậy , cũng nhanh tay bắt pháp , dùng một lá bùa dán lên thân cây đen . Cái cây cũng rung lên , bắt đầu có những tiếng cười the thé vang lên . Rồi từng quả trứng nhỏ li ti trên lá cây nở ra . Từng con trùng ngãi nở ra , đôi mắt háu đói nhìn bác và bò lúc nhúc về phía bác . Bác gỡ tấm phù trên lọ , miệng niệm chú . Một con thằn lằn toàn thân là những sọc đỏ đen xen kẻ nhau . Nó nhanh chóng bò ra ngoài . Cuộc hỗn chiến của ngãi trùng và Cổ bắt đầu . Bác nhếch mép cười :

– Ngãi trùng của mày ,tuy đông nhưng chỉ đáng làm mồi .
Lão mo cười gằn :
– Cầm cự ít thời gian cũng tốt . Tao hiểu tại sao mày lại có gan đấu pháp rồi .
Bác không nói , vẽ một tấm phù hoả đồ . Ném về ngọn lửa chắn lối thoát . Sau đó , niệm chú khổng hoả . Những ngọn lửa bắt đầu chòm lên , chực phực về phía lão mo . Lão mo bất ngờ , nên bị cháy xém mất một phần tóc . Lấy lại bình tĩnh , lão mo mở dán 2 tấm bùa lên tượng thần gác mồ phía sau , miệng niệm chú . Hai bức tượng thần gác mồ , như tạo ra một lá chắn giúp lão mo khỏi cơn lửa dữ . Qua 2 lần , cả hai nhìn nhau đằm đằm . Như đang đánh giá pháp lực lẫn nhau . Bác nhanh chóng kết ấn , dùng một tượng Atula gỡ tấm phù trên lưng . Miệng niệm chú , bức tượng rung lên . ” Rầm ” , một bức tượng gác mồ bên kia , ngã xuống . Lão mo lắc cổ , tay bắt pháp chỉ vào cái cây toàn thân đen . ” Bục ” chậu cây bằng đất nung đã vỡ ,lộ ra từng bó rễ cây đang ngoe nguẩy . Chúng chui xuống đất . Từng cái rễ trồi lên , quấn lấy cái cổng bằng đồng . Bác dùng máu của mình , nhỏ lên cánh cổng . ” Xèo xèo èo èo ” Từng làn khói khét như thịt bốc lên . Thì ra từng cái rễ cây như đụng vào lửa , chúng vẫn ngon cố bám vào . Định lay ngã cái cổng bằng đồng . Bác cười khằn :
– Quả thật , tao đoán không sai . Ngãi mày thờ là huyết tán ngãi hay còn gọi là ngãi ăn người . Mày thường xuyên hại người , nuôi dưỡng cây này . Dùng máu và hồn phách tẩm bổ nó .
Lão mo hơi cau mày :
– Mày hiểu biết cũng khá lắm . Thực ra cái cổng đồng của mày là gì ? Sao ngăn được ngãi của tao xâm lấn .
Bác nói :
– Dù gì , mày cũng chết . Có nói cũng không sao , cổng đồng này là mô phỏng của cổng địa ngục trong truyền thuyết Tây Tạng .
Lão mo chằm chằm nhìn bác :
– Nhưng để duy trì nó thì mày phải tốn rất nhiều pháp lực . Vậy để tao xem mày kiên trì tới đâu .
Nói rồi , lão tung nhiều lá bùa lên . Bắt pháp , hai tay gõ mõ xọ người . Miệng niệm chú thuật . Bỗng nhiệt độ hạ xuống thấp , từng đợt khóc gào , ai oán não nề vang lên . Bác lên tiếng :
– Không ngờ , mày định gọi ma rừng đến giúp .
Lão mo vẫn niệm chú . Bác lôi ra một bức tượng nữa . Là một tượng có nhiều tay , trên bàn tay lại có một cái miệng há rộng , tượng có bốn khuôn mặt : tức giận , xấu hổ , vui vẻ và đau đớn . Thân tượng có đeo trang sức : vòng cổ , nhẫn , vòng tay ,… Tất cả đều là sọ người. Bác niệm chú , sau đó dùng máu mình bôi lên 4 khuôn mặt . Chúng bỗng sống động như thật . Bác cười :
– Mày gọi tới đây bao nhiêu , tao để Tà Phật A Tháp Đạt Lai Ma nuốt hết bấy nhiêu .
Ngay lập tức , nhiệt độ đang giảm bỗng tăng lên lại . Từng tiếng thét dài đầy sợ hãi vang lên . Lão mo trán đã đổ mồ hôi vì mệt . Bác cắn đầu lưỡi , phun máu lên hai cái lọ gỗ nữa . Miệng niệm vu thuật , lại gỡ 2 tấm phù ra . Lại là con thiềm thừ và con ngài hôm trước , chúng nhanh chóng lao vào bọn trùng ngãi . Lão mo thở dốc , châm lửa 2 bức tượng thần gác mồ phía trước . Lửa bén nhanh . Rồi từ lửa đỏ , chuyển sang lửa màu xanh . Lão nhìn đầy căm giận với bác , sau đó từng quả cầu lửa như ma trơi bốc lên từ 2 bức tượng đang cháy . Bác nhìn và nghiêm mày nói :
– Mày dám trộm tượng nhà mồ , luyện chúng thành thứ dưỡng vòng .
Lão mo cười :
– Thứ tao học là tà thuật , có gì mà không dám
Bác nhanh chóng , lấy ra một lọ sứ . Dùng một tấm phù đốt quanh lọ sứ . Nước trong lọ sứ bắt đầu bay hơi , một mùi đặc trưng của nước vùng núi toả ra . ” Lộp bộp , lộp bộp ” Trời đổ mưa , nhưng chỉ đổ mưa ở nơi vách đá . Mưa nhỏ , lùn phùn không lớn . Lão mo gầm lên :
– Thì ra là những cơn mưa gần đây, và cả bệnh dịch là mày làm ra . Nói , mày là ai . Con người không có thể làm vậy .
Bác mỉm cười :
– Thật ra , là tao dùng thuật gọi thủy thần . Cưỡng chế tạo mưa và lấy đi một phần nước trên người . .
Lão mo cười :
– Nhưng mày đã bị thương , đúng không ? . Để tao xem mày duy trì bao lâu .
Bác cười lớn :
– Vậy để xem tao và mày , ai là người sống sót .


Phần 9 Từng giọt mồ hôi lăn trên mặt cả hai người . Ánh mắt cả hai nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương . Lão mo nhận thấy nếu cứ kéo dài thì sớm muộn gì cũng bị Cổ của bác ăn mất . Đàn trùng ngãi đang dần vơi đi thấy rõ . Lão cắn răng quyết định , lấy ra một chiếc dao đã gỉ sét , cắt đi 3 cái lá trên Huyết Tán ngãi . Cây ngãi rung lên , như chịu đau đớn tột cùng . Tiếng rít lên the thé vang lên dồn dại . Bác nhíu mày nhìn lão . Lão dùng dao cắt trên đỉnh đầu và hai vai của mình , máu bắt đầu ứa ra . Nén đau , lão dùng máu bôi lên ngãi . Lá ngải nhanh chóng hút hết . Và lại đốt một lá bùa đã cũ , lão bỏ lá bùa đang cháy lên tay rồi bỏ cả 3 lá ngãi vào . Thoáng chốc , bàn tay lão đã bốc lên mùi khét của thịt . Lão cười khà khà :

– Để xem lần này mày định làm gì .
Nói xong , lão bỏ 3 cái lá ngãi đang bốc cháy lên đỉnh đầu và hai vai . Chúng bùng lên cháy dữ dội , rồi như tan biến vào trong người . Lão mo rú lên , mắt lão hằn lên những tia máu đỏ . Bác khinh bỉ :
– Hừ , lại dám dùng lửa tà ngãi dập tắt và thay thế lửa tam muội . Mày điên rồi .
Lão cười khà khà :
– Có gì mà không dám, miễn tao sống và giết mày là được .
Nói rồi , lão dùng khúc xương gõ vào cái mõ xọ người . ” Cộc cốc cụp cộc cụp ….. ” Vừa gõ lão vừa niệm một loạt chú ngữ. Cây ngãi như cộng hưởng , từng tán lá xào xạc vang lên . Bác bỗng thấy hoa mắt , quang cảnh xung quanh bắt đầu nhoè đi .
– Không ổn , là mê ngãi thuật
Bác nhanh cắn đầu lưỡi , nhờ sự đau đớn làm tỉnh táo . Phun lên cây sáo , đặt sáo lên môi thổi Thanh Tuệ kinh . Hai tiếng âm thanh áp vào nhau , đan xen rồi vỡ vụn . Cả hai đều quyết định ăn thua tới cùng .. Tai của hai bên đều đã rướm máu . Đến lúc cao trào nhất , bác dừng thổi . Lấy ra một tấm phù , phun máu vào . Nhanh chóng , ném nó về phía cây ngãi . Như đụng phải khắc tinh , cây ngãi rung lên . Từng làn khói khét và mùi hôi tanh bốc lên . Lão mo ngừng niệm , miệng ứa ra ngụm máu . Lão căm tức nhìn bác . Lúc này , bác đã choáng váng vì bị chú ngữ phá . Cả hai đều nhìn nhau . Bác nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , dùng tay bắt pháp ấn . Ấn vào thân tượng Atula , miệng niệm chú liên hồi . Thu ấn , bác dùng máu vẽ Hồi Luân ấn lên tượng . Bức tượng như sống dậy , rung lắc liên hồi . Bác dùng một lá bùa chưa vẽ ịn lên thân tượng . Rồi ném lá bùa về phía lão mo . Lão mo hốt hoảng , dùng tay lấy hai bức tượng thần gác mồ hai bên , dùng nó để chắn lá bùa . Hai bức tượng bắt đầu bốc khói , từng dòng máu hôi tanh bắt đầu chảy ra . Từng thét , rú lên đầy đau đớn . 2 bức tượng như muốn thoát ra khỏi đôi tay của lão mo. Lúc này , cây ngãi đã tạm nén cơn đau . Chúng lại rung lên xào xác , như muốn quấy nhiễu bác . Bác hừ khẽ , lấy lấy ra một cái ấn bằng đồng , hoa văn toát lên vẻ xa xưa .. Thân ấn là các kinh tự cổ . Đỉnh ấn có chữ Vạn của nhà Phật. Bác dơ ấn lên , rồi ấn xuống . Cây ngãi như bị thứ gì đó đè lên . Nó oằn thân cây xuống đất , từng làn khói bốc lên , kèm theo là những tiếng rít lên đau đớn . Lão mo thấy vậy , nén đau đớn từ đôi bàn tay . Lão đẩy mạnh hai bức tượng về phía lá bùa .” Bùng ” . Hai bức tượng nổ tung , rơi xuống đất bốc cháy dữ dội. Lá bùa vẫn bay về phía lão mo , dính lên ngực lão . Như ta bỏ một khối sắt 100°C vào một tan băng. Da thịt lão bắt đầu tan rã , lá bùa chậm rãi đi sâu vào da thịt . Lão gầm lên , dùng tay kết ấn kéo lá bùa ra ngoài . Bác đã phun một ngụm máu , mắt cũng đã chảy máu vì phép không đã không giết được lão . Nhận thấy cây ngãi yêu quý mình thờ bái đang bị thương . Lão dùng tay bắt pháp chú , lôi bức tượng thần gác mồ , sau đó dán tấm bùa đỏ lên cây ngải và thân tượng .Như bị hoán đổi vị trí , thân tượng ngã xuống , từng làn khói bốc lên . Giải thoát được cây ngãi , lão mo thở dốc :
– Khá lắm thằng chó . Để tao lấy mạng , dùng máu mày nuôi ngãi . Hồn phách bị tao hành hạ đến khi tan biến .
Nói xong , lão mo lấy ra một cây cờ nhiều màu sắc . Lão mo dùng nhựa cây ngãi đang chảy , bôi lên cờ . Rồi lão phất cờ lên , và ngồi xuống . Mắt long lên nhìn bác :
– Tao đành thả những âm binh mà tao dưỡng hơn chục năm nay ra , để chúng cắn nuốt mày .
Nói xong , lão niệm chú chú thuật . Từng tiếng chú vang lên , lá cờ lại bay dữ dội . Lần này , từng tiếng rì rậm , than vãn , la ó vang lên . Lão mo cười khặc khặc :
– Một khi tao thả lũ âm binh này ra . Thì chúng sẽ quay về khi đã hút đủ hồn phách .
Bác dữ tợn quát :
– Súc sinh , mày làm vậy là làm hại dân lành .Mày đã giết bảo nhiêu người để luyện ra cái thứ tà thuật ghê tởm này.Thiên lý không dung . Để tao nhanh lấy cái mạng chó của mày .
Lão mo cười :
– Để tao xem mày làm gì được ?
Nói rồi lão lại niệm chú . Nhiệt độ lại giảm xuống quá nhanh, từng tiếng gào thét vang lên xung quanh bác . Những ngọn nến lung lay sắp đổ . Bọn âm binh đang định phá kết giới . Bác nghiêm mặt , nói :
– . Bọn bây khá đó . Để tạo tiễn chúng mày xuống địa ngục
Nói xong , bác đặt hai tay lên cánh cổng nhỏ . Miệng niệm Vãn Ngục kinh . Bỗng dưng , hai cánh cổng mở toang ra . Từng loạt tiếng gào thét đầy sợ hãi vang lên , lũ âm binh đang bị hút vào cánh cổng . Lão mo hoảng sợ , tay nhanh bắt pháp . Lá cờ càng bay dữ dội . Vụt , lão chưa kịp thu thì lá cờ đã bị bốc cháy thành tro . Tro tàn cũng bay vào cánh cổng . Lão mo gào lên :
– Đồ khốn , mày được lắm . Là mày ép tao .
Nói xong , lão lấy cây ngãi nuốt vào trong người . Cây ngãi như tìm đúng nơi cần ( như xứng với cái tên của nó:. Ngải ăn người ) . Bác bất ngờ vì lão mo làm vậy :
– Hỏng rồi , không được để lão hoàn thành tà phép này ..
Bác định nhanh chóng bắt ấn , định kết thúc lão mo . Nhưng lão mo , lấy ra một cái bông tai đã cũ
– Mày nhận ra chứ
Làm sao mà bác không nhận ra . Đó là bông tai mà bác tặng vợ lần đầu tiên . Lão kết ấn , dán lá bùa lên đó và đốt cháy . Làm xong , lão ném nó về phía bác . Bác định nhặt nó , bỗng một tiếng gọi mà trải qua bao lâu bác vẫn nhớ
– Anh ơi ! Là em đây
Trước mắt bác là hình ảnh người vợ thân yêu của mình . Bác trào nước mắt :
– Là em , là em . Anh không mơ chứ .
Lão mo cười khoái chí
– Chờ mày bị nó mê hoặc , thì lúc đó . Phép tạo đã thành . Lúc đó là giờ chết của mày . Khà khà .
Bác vẫn hoảng hốt
– Thật là em rồi .
Bác nghẹn ngào . Nhưng chợt bác loé lên
– Không ổn , là mê thuật của lão mo
Nói xong , định bắt ấn phá mê thuật . Thì hình ảnh vợ bác lại vang lên
– Nếu anh phá vỡ thì sẽ không gặp lại được em đâu . Anh không thương em sao , chẳng phải anh rất muốn gặp em sao .
Thoáng chốc , bác dừng tay. Bên kia , lão mo đã sắp hoàn thành phép nhập ngãi . Cây ngãi đã sắp chui hết vào miệng lão


Phần 10 Lúc này bác đang hãm trong mê thuật , vẫn chưa thoát ra được . Còn lão mo đã sắp hoàn thành phép nhập ngãi vào người . Mặc dù biết rằng đó là ảo ảnh , là thuật che mắt nhưng bác vẫn không thể thoát ra được . Lão mo cười :

– Không phải mày luôn nhớ vợ mày sao . Tao có lòng tốt cho 2 tụi mày gặp nhau ……. nhưng là ở địa ngục .Khà khà khà .
Bác vẫn đấu tranh với chính tư tưởng trong người
– Phải nhanh chóng phá mê thuật , giết lão mo đi
Nhưng lại phân vân :
– Nếu phá thì mình có gặp lại vợ nữa không ?
Hai ý nghĩ làm đầu bác quỵ xuống vì đau đầu . Hình ảnh vợ bác lại dồn dập lên tiếng :
– Anh ơi. Cầu xin anh đừng phá . Đi với em đi . Đừng sống lẻ lói trên này nữa
Lúc đó, bác đã nghĩ sẽ buông tay . Nhưng không , bác cắn răng bật khóc :
– Anh xin lỗi . Là anh không tốt .
Nói xong , tay bắt ấn. Tay cầm lấy cái ấn trước mặt , vỗ mạnh xuống . Miệng thét :
– Phá
Ngay lập tức , hình ảnh và âm thanh của người vợ lập tức biến mất . Bác lặng lẽ gói chiếc bông tai vào một tấm vải . Bên kia , lão mo cười khoái chí :
– Hay lắm , mày khá lắm . Nhưng đã trễ . Phép nhập ngãi của tao đã thành rồi
Bác nhíu mày về phía lão mo . Lúc này , cây ngãi đã chui hết vào miệng . Lão mo vẫn kiên trì niệm chú , tay bắt pháp liên tục . Từng thay đổi rõ rệt bắt đầu xuất hiện trên người lão . Màu da bắt đầu đen đi , từng làn gân đen lên kèm theo là những tiếng rít . Đôi mắt đã không còn là của con người , mà thay vào đó là rễ cây ngoe nguẩy trong mắt . Bác cười khinh bỉ :
– Người không ra người , yêu không ra yêu . Để tao xem mày mạnh đến cỡ não
Lão mo đã không còn giữ được tỉnh táo , giọng lão khàn khàn :
– Mày dám làm tao bị thương. Tao sẽ xé xác mày , nuốt hết máu thịt ,
Bác nhíu mày nhìn lão . Lúc này , lão mo là tập hợp của nhiều âm thanh : la ó , gào khóc , chửi bới , …. Lão đã bị cây ngãi nhập xác . Chợt , lão mo tay bắt pháp chỉ về phía bác . ” BOANG ” Giống như bị một vật cứng chạm vào đầu . Tay ôm đầu . Bác lấy lại bình tĩnh . Lão mo cười khặc khặc khoái chí . Lão nôn ra một đống trứng , ném lên mặt đất . Lập tức , chúng nở thành ngãi trùng . Nhưng lần này , đông hơn , to hơn và khát máu . Ba trùng CỔ của bác tưởng chừng đã giải quyết hết thì lại lòi ra một lũ mới . Bác cau mày . Lấy cây sáo xương , thổi lên . Tiếng sáo làm bọn trùng ngãi khó chịu , rít lên từng hồi . Như bị nung chảy , chúng như bốc hơi . Nhận thấy đám trùng ngãi đang nhanh chóng biến mất . Lão mo bắt pháp , lấy tượng gỗ thần gác mồ còn lại . Lão cắt tay , nhỏ máu lên thân tượng . Máu lão đã không còn là màu đỏ , mà là máu xanh đen hôi tanh . Bức tượng rung lắc liên hồi . Như được tiếp nguồn sống , bức tượng phát ra những âm thanh khục khặc đáng sợ . Bác thở dốc vì thi triển phép diệt bọn trùng ngãi . Nhanh chóng bắt ấn , chỉ vào ba con trùng cổ . Chúng nhanh chóng tiến sát , lao vào bức tượng . Độc của chúng mạnh tới nỗi , ăn mòn cả gỗ . Từng tiếng xì xèo vang lên . Lão mo không hề núng thế , lão mở miệng : một làn hơi xanh đen túa ra . Bác căng thẳng :
– Là hơi độc của ngãi ăn người .
Không nao núng , vội niệm chú cho con thiềm thừ . Nhận lệnh , con thiềm thừ nở to thân người ra . Như một cái máu hút , từng đợt hơi độc bị nó hút mất . Bức tượng thần gác mồ rung lắc dữ dội . Bác nhận thấy nên giải quyết nhanh . Cắn răng , bác liền lấy ra con dao đồng và một tấm bùa . Nhanh tay dán tấm bùa vào tượng , tay kia đấm mạnh vào vị trí tim của tượng . Lão mo rú lên thảm thiết . Trên thân tượng chảy ra từng đợt chất lỏng xanh đen . Lão mo rú lên . Tức giận , lão dùng tay cho vào trong cuống họng . Lôi ra một nắm lá ngãi . Lão niệm chú lên nắm lá ngãi rồi ném về phía bác . Bác nhanh chóng kết ấn , miệng đọc chú khởi động 4 tấm phù lớn mặt quỷ . Ngay lập tức , chúng xoay tròn . Chặn nắm lá ngãi đang tiến tới . Từng tiếng xào xạc , the thé phát lên . Tạm thời ngăn được nắm lá ngãi đó . Bác dùng một con dao đồng , cắt lấy máu của mình. Hắt lên 4 tấm phù . Như được tăng lên , 4 tấm phù càng xoay nhanh . , Chúng hàng loạt cuốn mất những phiến lá ngãi. Lão mo vội dùng một con dao. Cắt một đường lên tay . Nhưng đã không còn máu chảy ra . Bác cười :
– Mày để ngãi nhập xác . Pháp lực tăng lên . Nhưng bù lại đó là máu thịt của mày đang bị nó căn nuốt mất .
Lão mo ngơ ngác
– Không phải , mày lừa tao . Đã vậy thì tao sẽ kéo mày chết chung .
Nhưng cây ngãi không muốn chết . Lão mo ôm đầu , quằn quại . Nhận thấy thời cơ đã tới . Bác lôi ra 3 cái đinh nhỏ bằng đồng , hoa văn cũ xưa . Sau đó , dùng 3 tấm bùa xuyên qua thân đinh. Quyết định , bác cắm 3 cây lên thân lão mo . Lùi lại phía sau , bác nhanh chóng ngồi xuống. Bắt pháp quyết , chỉ lên trời . Miệng niệm chú liên tục . ” Đoàng ” . Tiếng sấm nổ vang lên . Lão mo sợ hãi , gào lên :
– Không tao không muốn chết . Là mày chết mới đúng .
Định lao về phía bác . Nhưng , ” Đùng ” một tia sét đánh xuống lão . Bác nhanh chóng niệm chú nhanh hơn . Miệng bác càng nhiều máu hơn . Bác biết , đây là lúc quyết định . Càng nhiều tia sét đánh xuống thân lão mo . Lão mo quằn quại đau đớn . Ba con trùng cổ thấy vậy cũng sợ ( cổ sợ sét ) vội chui vào lọ gỗ . Bác càng niệm chú nhanh hơn . Sét đánh càng lúc càng nhiều . ” Đùng , Đoàng …oàng …” . Lão mo toàn thân đã đen xì , bốc lên từng làn khói và mùi hôi nồng nặc . Lão bắt đầu van xin :
– Dừng lại đi , tao thua rồi . Tha cho tao đi .
Chẳng đếm xỉa lời lão , bác tiếp tục niệm. Sau 15p , bác ngừng niệm phép . Lúc này , lão mo đã bị đánh thành đống tro tàn . Cây ngãi cũng bị đánh tới thành than đen. Bác thở hổn hển :
– Nếu mày không nhập ngãi , còn có cơ hội đấu pháp với tao . Nhập ngãi vào thì mày chả khác gì là yêu ma . Dùng sét là nhanh gọn nhất .
Nói xong , bác thở dốc , vội ngồi xuống điều tức . Chợt bác nhận thấy có gì đó . ” Mưa” Nhưng lần này lớn hơn , chúng nhanh chóng dập tắt đám cháy . Bác nhíu mày
– Không xong , mưa bình thường không thể dập tắt được . Bỗng bác nhận thấy , xung quanh im lặng thấy rõ . Nhịp tim bác bắt đầu đập nhanh hơn , hơi thở cũng gấp hơn .
Bác nghiêm mặt :
– Người đó đã đến .
Phía xa xa là 3 bóng người đang tiến tới . Là một bà lão , râu tóc bạt phê cùng 2 đứa trẻ . Mặc dù lửa vẫn chua tắt hết . Nhưng bà lão vẫn ung dung bước vào . Kỳ lạ , ngọn lửa tản ra , rẽ thành lối đi cho 3 người . Bà lão cười khà khà nhìn xung quanh :
– Mày làm tốt lắm . Pháp lực rất cao . Nhưng đã thấm mệt . Mau đưa mầm Hổ Xoa ngãi cho già .
Bác nghiêm mặt
– Tôi không thể đưa thứ cực tà đó cho bà . Nếu muốn thì cứ qua lấy .
Bà ta cười khẽ :
– Để tao bóp chết mày . Thứ sâu kiến . Dám phá công sức của già.
Nói xong , bà lão vung cây gậy lên . Chỉ về phía bác . Ngay lập tức , toàn thân bác lạnh toát , đau như có hàng vạn con kiến cắn xé . Lão mo cười :
– Có giao ra đây không ?
Bác cắn đầu lưỡi , miệng niệm chú . Bà lão nhếch mép :
– Mày đã cạn dầu , xem mày làm được trò trống gì .
Nói xong , lại dùng cây gậy gõ xuống đất liên hồi . Bác ngã xuống , miệng phun máu . Như có tiếng trống đánh trong nội tạng . Bác nhanh chóng cắn răng quyết định :
– Đành dùng phép đó vậy
Nói rồi , bác cởi áo . Lộ ra thân thể được xăm kín bằng những ký tự cổ , nhiều ác thần , tà Phật được xăm kín đan kẽ vào nhau. Bà lão nhíu mày . Bác vực dậy , ngồi xếp bằng . Hai tay chắp lại . Miệng niệm chú . Toàn thân bác rung lên , máu bắt đầu rịn ra toàn thân . Hồi lâu , thì ngừng lại . Bà lão hơi bất ngờ :
– Không tin được là mày gọi thần nhập xác . Nhưng đây là thời mạt pháp , còn bao nhiêu thần linh cho mày gọi . Có ứng thì pháp lực được bao nhiêu . .
Chưa dứt lời , bà ta đã ngã lăn ra đất . Miệng ứa máu. Bà ta hoảng sợ nhìn . Bác mở mắt , một ánh mắt mà còn người không nên có : không có chút tạp niệm , cổ xưa , đầy vẻ xa xăm . Bác mở miệng ,o một giống nói ồm ồm vang lên . Nó vang như chuông đồng khi gõ , khiến 3 người kia trấn quay ra xa .
– Ta là Cổ Phật Thích Đà Toại Vãn Đà La Ma , 3 tên ngoại đồ mau đi đi .
Bà lão tức giận :
– Đừng tưởng chỉ có mày là gọi được thần nhập xác . Già cũng làm được vậy .
Chưa kịp , làm phép . Bác giơ nhẹ cánh tay , rồi từ từ hạ xuống . Bà lão phun ra một ngụm máu lớn , quăng ra xa . Chợt , toàn thân bác rung lên dữ dội . Bác lên tiếng
– Tăng đồ , thân xác ngươi không thể giữ ta lại được rồi .
Nói xong , bác lại nhắm mắt . Rồi gục xuống . Bác vốn bị thương từ trước khi đấu pháp với lão mo, trải qua cuộc đấu pháp lại bị thương không hề nhẹ . Lại bị bà lão kia dùng thuật đánh bị thương bên trong . Bà lão cười :
– Mày giỏi lắm , dám làm tao bị thương . Để xem lần này , mày làm được gì nữa .
Nói xong , nhấc bước về phía bác . Đôi mắt cú vọ hau háu nhìn bác , bà lão lấy ra một cây kim nhỏ có luồn chỉ tím
– Để tao may lại hồn phách , làm mày không thể chết , cũng không thể sống làm người . Lâu rồi ,mới có người làm tao bị thương .
Bác nhìn lão , dưới tay cầm sẵn lá bùa định sống chết với bà ta . Chợt
– A Đi Đà Phật , Đức Phật từ bi . Ngãi bà , bà nên buông tha cho thí chủ kia đi .
Từ xa là 1 lão tăng và một cậu bé mắt bịt khăn vàng . Khác với bà lão , hai người ung dung bước vào lửa . Đi chậm rãi từ tốn . Bà lão cau mày , định hạ kim xuống người bác . Lão tăng liền ném chuỗi hạt về phía bà ta . Bà ta liền dùng gậy đỡ . Rồi bật người về phía sau . Mắt đầy tức giận
– Ngươi là ai ? Tại sao biết tên ta . Sao lại chen vào chuyện của ta .
Lão tăng cười hoà ái
– Tên bần tăng vốn không có. Ngãi bà nổi danh ở cái vùng Tây Nguyên , ai mà không biết .
Bà lão cau mày lại :
– Ta đã ở sâu rừng núi này đã hơn 7 năm . Người biết ta không nhiều . Lão sư phụ định cứu tên này ư ?
Lão tăng nói chậm rãi :
– Vị thí chủ kia vốn cũng tính là đệ tử nhà Phật . Lão đây thấy hắn sát nghiệp nặng , muốn độ hoá sát nghiệp
Lão bà lên tiếng :
– Vậy coi ông làm gì được ta .
Nói rồi , dùng cây gậy gõ xuống đất . Miệng đọc chú liên hồi . Lão tăng , thấy vậy liền cười . Tay rung tích trượng , tiếng leng keng vang lên .
– A Di Đà Phật .
Bà lão như bị đánh trúng , miệng hộc máu . Nét mặt tái lại . Nhìn lão tăng tức tối
– Coi như lần này , già tạm thua
Nói rồi , dẫn hai đứa trẻ bỏ đi . Lão tăng cười
– Lại dính phải nhân quả rồi
Rồi bước tới bên bác , tay đặt lên trán . Bác cảm nhận người khoẻ lên nhiều , vết thương cũng bớt phần nào . Lão tăng cười hoà ái :
– Sát nghiệp quá nặng . Âu là số mệnh , chỉ có thí chủ mới giải được rồi
Bác ngồi dậy , chắp tay lạy :
– A Di Đà Phật .Không ngờ ở Việt Nam còn có một vị Phật sống .
Lão tăng lại cười . Bác nhìn lão tăng
– Kẻ mê muội này xin nhận phạt.
Lão tăng lắc đầu :
– Thí chủ còn trọng trách phải làm . Khi đã trả hết sát nghiệp, không bận bụi trần. Ta sẽ đến đón thí chủ .
Nói rồi , đứng dậy chậm rãi đi . Khi lão tăng đi qua đám lửa . Chúng liền tắt ngấm .
– Bỏ hận thù trong người thí chủ đi . Nhân quả đã xong . Nên buông là vẹn nhất .
Bóng lão tăng dần chìm mất trong tầm mắt . Bác ngồi thở dốc , lấy lại sức . Sau đó , thứ dọn đồ đạc rời khỏi vách đá. Lúc đi ra , bác quay lại nhìn lần cuối rồi dứt bước đi . Về đến khu trại trời đã hừng sáng , ai cũng ùa ra đón bác . Bà và chú đều hỏi thăm sức khỏe của bác . Bác chỉ cười bảo không sao . Lúc này , mọi người đã thu dọn xong . Chỉ chờ bác về là đi . Bác cùng người trong đoàn , chào tạm biệt dân làng ba bản . Còn hàng chưa bán hết cũng tặng họ một nửa . Dân bản vui lắm , cũng tặng đủ thứ nà trái cây , thịt rừng. , … Thành ra cho đi rồi nhận lại . Lúc lên xe , chú hỏi :
– Thù của anh đã xong , vậy anh định làm gì khi về xuôi .
Bác nghiêm mặt :
– Đất nước ta vẫn còn nhiều bọn yêu ma , tà thuật và bọn pháp sư hại dân. Anh định lên đường diệt trừ bọn chúng. Sẵn trả nợ sát nghiệp do anh gây ra .
Chú mình nghe đoạn sau không hiểu lắm . Nhưng nghe đi đánh yêu ma thì vui lên hẳn
– Anh cho em đi với . Hôm trước , sấy con hổ kia vẫn chưa đã
Bác chỉ mỉm cười




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *